Skip to content
Home » News » Triết gia 11/4/2023

Triết gia 11/4/2023

     

     3h30 AM.

    Ôi dm. Lại thức giấc vào giờ này à….

     Mình vừa nghe thấy điều gì thì phải…. Ừm

    Thông điệp vũ trụ à. há há. 

    Ừm…. Điều cần làm bây giờ là ngồi dậy – Hít thở thật sâu – Lắng nghe từng nhịp đập – Nhìn lại từng luồng ý nghĩ – Cảm nhận từng dòng cảm xúc chạy qua.(Có cái l** ấy)

    Ồ cảm xúc..

    Nhớ rồi, nó đây rồi.

    Haha!… Con mẹ nó…

    Mình muốn tức giận. Tức giận chắc chắn sẽ xả được cảm giác bức bối trong lòng này ra.

    Cơ mà mình nên giận ai bây giờ nhỉ?

    Bản thân ư. 

    Thôi…

    …..

    Nó đang đau khổ lắm rồi. Tội nó lắm. 

    Nó đang chịu giày vò từ chính những suy nghĩ của nó mà. 

    À còn đang chịu cơn hận thù từ người nó thương nữa. 

    *Thở dài*

    Thực ra có còn thương không nhỉ. Mình cũng đéo biết…

    Thôi ngủ tiếp…

    ….

    Chuyện gì đang xảy ra ấy nhỉ. Hình như mới ngủ dậy nên trí nhớ hơi mơ hồ thì phải. Mình mới vừa mơ thấy chuyện gì à.

    À đúng rồi. 

    Mình vừa thấy mình đang thất nghiệp nên bị vợ bỏ vì nghèo.

    Há há. Vợ mình mà bỏ mình được cơ á? Chỉ vì nghèo? Giấc mơ chó má gì đây? Đùa t chắc? Nhưng mà… Hình như mình đang thất nghiệp thật mà phải không? 

    Ừm.. Và mình cũng bị vợ bỏ là thật…

    Ừm.. ít ra điều an ủi mình là mình đéo có nghèo… hehe

    Cơ mà.

    Tại sao vẫn đéo ngủ lại được ấy nhỉ. Lạ nhà ư? Cứ thế này thì tóc mình hói thật mất. 

    Mình còn muốn đẹp trai mà DM… 

    Ủa mà trước kia mình có quan trọng điều này đâu nhỉ. 

    Đẹp trai ư…

    Nó là điều quá nhỏ bé với tâm hồn vĩ đại đầy tình thương và vị tha này mà. Há há…

    Dù gì mình cũng k thích bị hói.

    Ừm mình đang suy nghĩ quá nhiều chăng.

    Ừm buồn ngủ lại rồi này…

    ….

    Ủa dm. 

    Sao mới 4h nhỉ. Móa nó..

    *Thở dài*

    Mình nhớ có 1 cây cung trong game có tên là tiếng thở dài vô tận nhỉ.

    Ủa mà cái đéo gì đây…

    Sao mình cứ mất ngủ và thở dài quài zậy ta.

    Chỉ là thất nghiệp thôi mà.

    À..

    Bà mình vừa mất nữa. 

    Mình lo cho mẹ lắm. Dù cũng tới tuổi đó rồi nhưng mồ côi cũng là sự thật mà chả ai thoát khỏi chỉ bằng cách thay đổi suy nghĩ nào nhỉ. Không biết vài chục năm sau, khi điều đó xảy ra với mình thì như thế nào nhỉ. Chắc là mình cũng đơ ra luôn ấy nhỉ. 

    Nhưng mà mình sẽ qua nhanh thôi. Cái chết đối với mình cũng chỉ là 1 hành động cuối đời để bước tới 1 hành trình ai cũng đi thôi mà. Mình thực sự không đau buồn cho người đi lắm.

    Mình buồn vì cảm nhận được đau khổ của người ở lại thôi.

    Đôi khi chết cũng là một giải thoát nhẹ nhàng nhỉ…

    À còn 1 điều khiến mình không ngủ đc nữa…

    Hôm qua vợ mình nói chỉ muốn mình buồn khổ nhỉ.

    À không…

    Là hôm kia chứ.

    Thời gian đối với mình dạo này mơ hồ quá…

    Mình có giận vợ mình không nhỉ?

    Chắc là có chứ.

    À phải thay đổi cách xưng hô chứ.

    Không còn là vợ mình nữa mà.

    Cơ mà mình đã tổn thương vợ mình tới mức như thế nào vậy ta?

    À không!

    Mình đã tổn thương C đến mức nào vậy ta?

    Đến mức hận mình ư?

    Chỉ vì sắp xếp của mình?

    …..

    Có lẽ vậy.

    Có mấy ai vui khi nghĩ là mình đang là con rối trong câu chuyện người khác.

    Buồn cười thật nhỉ?

    …..

    Có lẽ mình hiểu được. Cũng có thể là không

    Góc nhìn đúng thật là khác….

    ….

    Hôm nào mình đọc được đâu đó 1 câu là: có những người tổn thương người khác nhưng lại luôn hành xử như mình là người bị tổn thương….

    Mình có giống vậy không nhỉ?

    Mình bị tổn thương ư?

    Thật không?

    Mình cứ ngỡ là mình chỉ bị tổn thương khi chính mình cho phép thôi chứ.

    À có khi mình đang cho phép chăng.

    Cũng có thể là thời gian 10 năm làm mình yếu lòng chăng.

    Mình có yêu C không nhỉ?

    À không! Mình phải đổi lại câu hỏi.

    C có hiểu được tình yêu của mình không nhỉ?

    Có vẻ như không giống là đã hiểu. 

    ….

    Ừ đôi khi mình cũng nghi ngờ nó mà.

    ….

    Nhưng thời gian bên nhau ấy. Những năng lượng của mình ấy. Chả lẽ không cảm nhận được na ta.

    Ừ mà chắc giờ này C chả nghĩ được về tình yêu nữa nhỉ?

    Ôi mình đang đau lòng kìa. há há.

    Không hiểu tại sao hôm qua mình lại ghi âm lại cuộc nói chuyện đau lòng ấy.

    À hôm kia chứ.

    Mình đang khóc ư.

    À không.

    Nhưng cái lúc nghe lại, mình có lẽ đã khóc… trong lòng thật.

    Chỉ muốn mình buồn ư. hắc hắc.

    Có khi nào mình cũng hận lại C và rồi trả thù bằng cách public cuộc nc này lên không nhỉ…

    À quên.

    Mình đã xóa nó rồi.

    Mình đã chọn tha thứ rồi

    Mình chọn tình yêu

    Mình không chọn thù hằn và sợ hãi.

    Ôi mình thật là thánh nhân mà. Tại sao mình có thể đẹp trai như vậy được nhỉ. há há.

    ….

    Rồi giờ C ra sao nhỉ.

    Thù hận và sợ hãi chắc đúng với C hơn là mình.

    Nếu là mình thì mình cũng sợ.

    Mình đã nói ra được những câu như thế và đã làm những chuyện đó. Nếu có ai biết được thì chắc chả sống nổi mất.

    Với lại cách mình im lặng càng hãi hùng nữa.

    C sẽ không biết mình có thể nói với ai không. Có ai biết chuyện này không.

    Tuy C nói C sẵn sàng rời bỏ đi đến một nơi mà không ai biết C là ai.

    Ừm có khi nào C đang nói về cái chết không nhỉ.

    Cũng có thể.

    Nhưng thật lòng mà nói thì mình thiên về khả năng C sẽ tới nơi nào khác thật một đoạn thời gian..

    Rồi sau đó sẽ tới HN…

    C sẽ không chịu được cô độc đâu nhỉ.

    Mình đóng vai người tốt quá nhiều thì phải.

    Mình có tốt thật không nhỉ.

    Một người ích kỷ nhân danh hy sinh – Từng có người nhận xét mình như z.

    Và mình thật là quê vì mình biết nó nói đúng.

    Đôi khi mình cảm thấy bản chất mình thật là xấu xa và hèn hạ. Nhưng mình luôn có 1 lý do để bào chữa cho cái xấu xa và hẹn hạ đó.

    Và rồi mình chọn tin là mình tốt đẹp.

    Ừ nó là phân tâm học ấy. Có mấy ai nghĩ mình xấu xa đâu chứ. Chỉ có người khác xấu thôi.

    Vì người khác không hiểu được mình nên tất cả không phải lỗi của mình. Nếu có ai hiểu được thì sẽ không nghĩ mình xấu đâu.

    Ừm…

    Mình cũng vậy mà nói chi ai.

    Chỉ là mình tỉnh táo thôi.

    ừm tỉnh táo một cách đáng sợ. 

    Tỉnh tới mức đéo thể đi ngủ lại đc.

    Mình lại đang xàm l** cái đéo gì thế này.

    6h13

    Rốt cuộc cũng chợp mắt được tý.

    Giờ nên dậy hay là chờ thằng heo dậy r dậy luôn nhỉ?

    Người hạnh phúc nhất là người có thể ngủ ngay lúc nằm xuống. 

    Hôm qua bạn mình nói như z. 

    À tao cũng biết điều đó từ lâu lắc rồi nha con chó. @@

    Nhưng mà những điều nói đúng thời điểm mới cảm thấy nó hay.

    Nhưng mà…

    Hôm nay mình sẽ làm gì nhỉ.

    Đi ra cf ngồi 1 mình để cảm nhận nhân sinh.

    Không. Đi ra cf để tránh nóng thì có. Nếu có máy lạnh thì còn lâu mình mới đi.

    Mà cảm nhận cái đéo gì nhỉ.

    Hay là mình ra net ngồi chơi game tới hết ngày rồi về. 

    Rồi lỡ ở net có người gọi hẹn phỏng vấn thì mình trả lời kiểu đéo nào nhỉ.

    Thôi kệ bà tý tính

    Có khi nay trời mưa nên cũng chưa chắc đã nóng.

    Cuối tuần này mình sẽ hẹn ai đó đi Đà Lạt.

    Đi 1 mình thì sợ ma lắm.

    Mình sẽ được ngủ mát mẻ thoải mái. há há.

    ừm mình sẽ ở chỗ cũ trước tết đã ở.

    ừm lúc đó mình ở với vợ mình.

    ừm không.

    Lúc đó mình ở với C.

    Ôi cái tuổi 28 này mà đã qua 1 đời vợ thì hiếm lắm đây.

    Mấy con chó bạn mình còn chưa được nắm tay ai cơ. Há há. 

    Xin lỗi nhưng t sẽ cho m đọc tới đoạn này.

    Mà nó chắc cũng vui khi đọc đoạn này lắm. 

    Mẹ nó chứ

    Mình vừa cười cái đéo gì nhỉ.

    ….

    Vừa nãy mình hơi buồn và có cảm xúc lắm

    À Đà Lạt.

    Lúc trước tết mình đi Đà Lạt với C.

    Lúc đó mình cũng đã biết vài điều nhỉ.

    Ừm t5 nằm mình sẽ không ở chỗ đó nữa…

    Chỗ đó chán ồm luôn – Không có đồ ăn – Ít người – Buồn buồn nữa.

    Hay là mình đang buồn nên nghĩ nó buồn ta.

    Không.

    Chỗ đó buồn thật. Ở đó mình biết làm gì đâu, đi ăn sáng cũng chạy đi mua về ăn với vợ.

    ….

    Ủa …….

    Có lẽ mình quen quá cuộc sống bao năm nay rồi. Mới 2 ngày nên chưa quen là mình đang không có vợ lắm.

    Giai đoạn này giúp mình hiểu bản thân ghê.

    Mình cảm thấy mình cũng không giỏi cô độc lắm.

    Mình cảm thấy mình trân trọng những cảm xúc mãnh liệt nhưng buồn thúi ruột này lắm. 

    Trước giờ cuộc đời mình có cảm giác như giấc mơ ấy.

    Cảm giác nó không chân thực tý nào. Phải có những cảm xúc mạnh như thế này mình mới có cảm giác là mình đang thực sự sống. Và sống như một người bình thường.

    Ừm mình cũng chỉ là một người bình thường, sợ cô độc và lơ mơ về thực tại mà thôi.

    ….

    Thật là nực cười khi mình đã tự thánh nhân hóa bản thân…

    Nhưng mình trân trọng nó.

    Những trải nghiệm và bài học của mình.

    Mình thực sự biết ơn những người đã đi qua và đang đồng hành cùng mình. 

    Thế giới này trong thế giới quan của mình chỉ có 2 thứ thật sự tồn tại. Nó là tình yêu và nỗi sợ. Và mình thật sự vui khi thứ mình chọn luôn là tình yêu.

    Còn về nỗi sợ.

    Nó sinh ra những điều nguy hiểm như là tức giận và thù hằn.

    MÌnh thực sự mong là C sẽ vượt qua nó. 

    Mình muốn nói cho C biết là mình thật sự rất biết ơn C theo một cách thần kỳ. 

    Và mong C sẽ chọn sống theo tình yêu chứ không phải là nỗi sợ.

    Mình không muốn những nl của mình đều là vô nghĩa.

    Ồ mình đang nói câu này trong nỗi sợ nhỉ. 

    Sợ mọi thứ đi qua không có ý nghĩa. 

    ….

    Nhưng mình sẽ biện minh: Là nỗi sợ đó xuất phát từ tình yêu thật sự. (thật ra mình biết ty chân chính thì không nên có nỗi sợ)

    Tụi mình lạc mất nhau đã là sự sắp đặt. Tất nhiên mình không nói đến sự sắp xếp của mình. Mình không có khả năng đó. 

    ….

    Chia ly là điều mất mát đối với mình. Nhưng mình cảm nhận là ai cũng phải bước trên con đường của riêng mình. (Câu này nghe ở đâu ấy nhỉ)

    Ha ha. Mình trở thành triết gia hay là 1 thằng hay nói triết lý ta.

    ….

    Mình nên để lại vài câu thơ tại đây nhỉ…

    • Chợt tỉnh giấc… giật mình nhìn lại
    • Nhẹ mỉm cười… nghe tiếng thở dài
    • Năm tháng trôi… mọi thứ thay đổi
    • Cả mình cũng khác… hỏi chi ai

    Ừm.

    Mình thật là đẹp trai mà…

    Lần nhật ký này hơi lộn xộn.

    Nhưng tương lai mình đọc lại sẽ vui lắm đây.

    kaka

     

    Leave a Reply

    Your email address will not be published. Required fields are marked *