Skip to content
Home » News » Nhân sinh quan tuổi 28

Nhân sinh quan tuổi 28

    Cái tiêu đề kỳ cục ghê.

    28 tuổi thôi mà nhân sinh quan cái qq gì nhỉ.

    Ừm…

    Chắc là mình viết ra để sau này, mình có thể nhìn lại được quá trình trải nghiệm cuộc sống đầy màu sắc này của mình.

    ….

    Luận về nhân sinh thì mình nói tới cái gì ấy nhỉ? Mình đã và đang trải qua cái gì nhiều nhất nhỉ.

    Ừm… Hay là mình viết về thế giới quan về tình yêu đi.

    Mở đầu:

    Trong mắt mình. cái tình yêu mà đa số mọi người trong thế giới này ca tụng thì nó thật là vô nghĩa.

    Ý mình k có tiêu cực đến như câu chữ, nhưng mình thấy nó thực sự nhàm chán.

    Trước tiên mình xin nói đến cái tình yêu cơ bản nhất:  yêu bản thân.

    Mình trước kia có quen 1 con nhỏ (ngang tuổi) hay nói rằng: nó rất biết yêu bản thân.

    Nó có thể ngủ ngày qua ngày vì nó thích ngủ, có thể nằm lướt fb cả ngày vì nó thích lướt. Nó từ chối tập đi xe máy đi làm vì bản thân k thích chạy xe. Nó k bao giờ tập thể dục vì nó k thích bản thân cực nhọc. nó chọn làm hoặc từ chối làm bất cứ điều gì đó chỉ vì bản thân nó thích hoặc k thích. Mà thích hay k thích thì làm gì cần có lý do. Giống như thích lười thì là thích lười thôi v. Ừm.. và nó nói làm điều mình thích và từ chối điều mình k thích là yêu bản thân.

    Và cái hệ quả của việc “yêu bản thân” đó là nó nợ nần chất đống. 1 cơ thể mỡ chia làm 8 ngăn dù trời cho 1 khuôn mặt là làn da khá ổn. 1 cuộc sống đủ đầy nỗi sợ vì chưa bao giờ làm những thứ mà nó “k thích”. Dù ở tuổi 30 rồi nhưng tài sản là số âm. chưa có lấy 1 công việc ổn định. Cả kinh nghiệm và tương lai cũng mờ mịt.

    Tới đây thì cũng đã rõ là nhận thức về yêu bản thân của nó có vấn đề hẳn rồi. Hay nói đúng hơn, là nó đang nhầm lẫn giữa yêu với nuông chiều bản thân mù quáng.

    Đọc tới đây đừng vội khinh bỉ mình qua bài viết này. Kiểu… Cái này mà ai chả biết. 28 tuổi mà còn nói tới cái nhân sinh quan cơ bản thế này thì cũng bày đặt viết với vẽ…. Thì dừng lại và cho mình cơ hội thứ 2 về nhân sinh quan về yêu bản thân.

    Xàm tý thôi. tiếp này!

    vì bài viết này là nói với bản thân ở tương lai nên mình sẽ xưng là t với m nhé.

    M có nhớ vào tuổi 27 thì m có đọc 1 cuốn sách tâm lý học tên là …

    chết mẹ. hiên tại t cũng đéo nhớ tên nó là tâm lý gì gì ấy.

    Hay là mình nói tới cuốn giải mã giấc mơ đi. Trong đó cũng có nhắc nhiều tới phân tâm học của con người là cái nó, và cái siêu tôi, cái tôi, . Nó đại diện cho cái ham muốn, cái kiềm hãm ham muốn, và tâm trí của con người.

    Ví dụ lại nếu sau này m già có thể quên nhé. 3 cái đó sẽ hoạt động như thế này, mỗi khi m ngủ dậy mỗi sáng vào tuổi 28.

    ….

    Cái nó: – Ngủ thêm đi, ngủ rướng đi, t thèm ngủ lắm.

    Cái siêu tôi: – m phải dậy để đi làm, để đọc sách, đáng lý ra m phải dậy sớm hơn để bla bla….. dậy ngay cho t

    Cái tôi: – Giờ mình nên dậy hay ngủ rướng thêm tý nữa r dậy ta, hay là ngủ mẹ nghỉ làm đi. Rồi nếu nghỉ thì tiền đâu mà mua rẫy. Thôi ngủ tý nữa thôi.

    Cái nó: – uk thêm tý nữa cũng dc

    Cái siêu tôi – nhưng mà m cần phải dậy chơi đàn

    cái nó: – chơi đàn cũng dc.

    cái tôi: thôi dậy. chơi đàn cũng dc.

    Và thế là m mới chịu dậy.

    Tóm lại, cái nó ở đây là cái ham muốn thuần túy. nó chỉ là những cái m thích, k có phán xét. Nhớ kỹ là k phán xét nhé. Nó giống như 1 em bé thèm sữa thèm ngủ và k có suy nghĩ gì về việc nó làm. Nó thường là cái động lực để m sống.

    Nhưng m k phải là con thú, mà con thú cũng cần có những bài học để sinh tồn. Cứ làm theo cái m thích thì m sẽ k sinh tồn được. Nên cái siêu tôi ra đời. nó tạm gọi là những bài học từ quá khứ và nhân sinh quan của m. Nó đại diện cho những gì m biết là m cần phải làm để sinh tồn. nó trái ngược với những điều m thích. Nó nhắc nhở bản thân m k dc chiều chuộng cái nó mù quáng để rồi cd m sẽ trở nên như l**.

    Cái tôi thì tạm gọi chính là tâm trí m. Nó sẽ giúp m phân bua 2 thằng trên. giờ m phải thỏa mãn thằng nào mà gạt bỏ thằng nào đây. Như ví dụ trên thì nó sẽ cố gắng k chối bỏ thằng nào, nó tìm 1 cái ham muốn thay thế cái ham muốn ngủ để vừa lòng cái nó, là chơi đàn. Và điều đó cũng k làm cái siêu tôi phán xét. Nó phức tạp hơn 2 thằng kia rất nhiều.

    Nếu m là người cảm xúc. thì m sẽ thường chiều chuộng cái nó hơn là cái siêu tôi. Và m sẽ là kiểu người dễ vui dễ buồn. và thường là m buồn nhiều hơn vui nếu m cảm xúc quá mức.

    Nếu m là kiểu người lý trí. thì m thường nghe theo cái siêu tôi hơn cái nó. m thường cố gắng làm bản thân mình tốt hơn. Nhưng m cũng rất hay phán xét bản thân hay người khác. m có thể là người thành công 1 tý, nhưng m cũng khó vui vẻ hơn ng khác. tham niệm của m cũng nhiều hơn bình thường rất nhiều.

    Nói chung kiểu ng nào quá thì cũng chả tốt.  KLq mà giờ m đang có cười t k. T nghĩ là k đâu nhỉ. tới lúc đó thì m mà còn sân si hay phán xét thì làm sẽ làm t thất vọng lắm đấy nhé.

    Lòng vòng quá. quay lại ý về yêu bản thân này.

    Cái ví dụ đầu tiên ấy. m cũng biết là t đang nói vềai, chắc k cần nhắc. :)))). Nó là 1 ví dụ cho kiểu người sống theo cảm xúc nhưng nhầm lẫn giữa biết yêu bản thân và nuông chiều bản thân mù quáng. Có thể thấy xa xôi với mình thì hơi xa xôi nhưng nghĩ lại mình cũng có 1 tá chuyện gán mác là yêu bản thân nhưng thực ra là nuông chiều cái nó như z. Đó là 1 ví dụ đơn giản nhất và cũng có phần thường nhất.

    Tới ví dụ thứ 2. Ví dụ về bản thân ở hiện tại đi.

    Hiện tại t vẫn thường nói là t rất biết yêu bản thân. đa phần là t đúng thật. Nhưng thực ra t có biết là t đang k được tốt như t vẫn nói. thời gian t làm những điều vô bổ là tìm cách lấp liếm cho những hành động đó là vô cùng nhiều.

    Có lẽ m sẽ hỏi: – Rồi sao nữa. liên quan gì đến việc yêu bản thân.

    T xin trả lời là nó đéo liên quan gì nha. T thích thì t viết ra vậy thôi. Vì t thấy dạo này bản thân k dc tự thành thật cho lắm nên viết ra tý cho nó nhận thúc được là nó đang tốn thời gian vô bổ hơi nhiều 1 tý. Cho nó biết cố gắng trân trọng thực tại 1 chút. thế thôi.

    Quay lại việc yêu bản thân này.

    Đối với t thì việc yêu bản thân nó chỉ bao gồm 3 phần. thân, tâm, thần.

    Nói hơi có vẻ lý thuyết 1 tý là phải biết yên thân xác của mình trước.

    Đây có lẽ là cái phần mình tệ nhất. Về phần ăn uống điều độ. nghỉ ngơi hợp lý thì có vẻ mình làm tốt. Còn rèn luyện thân thể là phần mình k tốt nhất. Nhưng dù sao thì mình cũng biết lắng nghe cơ thể mình. Mỗi điều bất thường, mỗi cơn đau, cơn mỏi thì mình đều nghe được là cơ thể đang muốn nói với mình điều gì. Mình đều lắng nghe và hồi đáp bằng những hoạt động nghỉ ngời hay rèn luyện hay bổ sung nước hay thực phẩm healthy, và đặc biệt là hơi thở thực tại.

    Vậy tóm lại yêu thân đối với mình là cách mình quan tâm và lắng nghe cơ thể nói chuyện. Và tìm những thứ nó cần để dành thời gian đáp lại nó. Ừm, quan trọng nhất là biết lắng nghe. Quá trình lắng nghe cơ thể thì điều cần phân biệt được đâu là lời của cơ thể, và đâu là lời của cái nó (tượng trưng cho ham muốn lười biếng).

    Lắng nghe cơ thể, phần đơn giản nhất nhưng t khá chắc rằng có 1 tỷ lệ rất ít người trên thế giới này làm được. Và t tự hào là t làm tốt.

    Tới phần yêu tâm. Đó là phần t cũng k giỏi lắm nhưng cũng thuộc tóp khá.

    Thức ăn cho tâm trí nó cũng cùng loại với thức ăn cho thân xác. Nó là những thứ tạo nên cái siêu tôi của mỗi người hiện tại. Thức ăn của nó là tất cả những thứ m học được. và vì thế m nên học có chọn lọc. Học ở đây nó đơn giản lắm. M có thể học từ thầy cô bạn bè và mọi người m tiếp xúc. M cũng có thể học từ sách vở hay thậm chí là lướt dạo mạng xã hội. Cái thứ m học được từ cùng 1 thứ có thể sẽ khác nhau qua từng thời điểm. Tùy mức nhận thức và mối quan tâm của m.

    Nói ra nữa thì dài dòng lắm. Nhưng t cũng biết cách chọn thức ăn cho tâm trí. T tiếp xúc với những con người  tốt, học được những thứ tốt, t ít lướt fb tiktok. t cũng hay đọc sách nữa. ahihi. Khoe thế thôi cho m nhớ là lúc 28 tuổi là m từng là 1 con người như v.

    Quay lại với việc yêu tâm này. Ngoài thức ăn cho tâm trí ra, m cũng cần biết lắng nghe tâm trí của mình nữa. Cái phần này sẽ khó hơn với lắng nghe cơ thể một chút. Bởi có lẽ đối với nhiều người, thì tâm trí m cũng chính là m. thì m lấy cái gì để nghe tâm trí m đây.

    Nhưng có lẽ nói với m cũng hơi thừa bởi vì t khá chắc là giờ m rất giỏi phần đó hơn t. nhưng t vẫn phải nói ra để m biết 28 tuổi t yêu tâm t như thế nào v.

    ừm sẵn đây t sẽ kể về 1 ví dụ kinh điển vào năm 28 tuổi này vậy.

    À mà thôi t kể sơ sơ thôi nhé. Năm nay t nhận được vài sự tổn thương, và vài sự đổ vỡ, t nhận được nhìu sự quan tâm từ nhiều người. Người ta hay hỏi t có bỏ qua cho ng ta chưa, có hận người ta không. T luôn trả lời là t đã bỏ qua từ cái ngày t rời đi à. t buông được cơn hận ngay lúc đó à, thực ra lòng t biết ơn thực tại nhiều hơn là hận. T bỏ qua cho người ta, k phải là cho người ta. Người ta có được gì từ việc t bỏ qua hay k đâu, Ng t làm s mà biết được cơ chứ.

    T bỏ qua là vì chính t mà. Cái tâm này, nó từng nói với t là nó mệt mỏi với hận thù và sân si đến người nó từng yêu lắm. Nó nói với t là nó muốn sống trong tình yêu và trong lòng biết ơn. Thế nên t đã đáp lại nó như v đó. Và t cũng rất muốn ng ta cũng có thể lắng nghe bản thân mình và buông bỏ như t vậy. T làm gì cần ng ta tha thứ cho t. t làm s mà biết được cơ chứ, t cũng kqt tới nó. T muốn ng ta thực sự lắng nghe dc tâm trí mình và biết yêu tâm mình như t v thôi.

    Ừm. đó là 1 ví dụ cơ bản nhất về việc yêu tâm ấy. nó là cách mình lắng nghe tâm trí mình, nó đói nó mệt hay nó muốn gì ấy. Nói chung là cố né tránh những thứ tham sân si, thì m đã làm tốt 1 phần yêu tâm mình rồi ấy. Hết tham là hết khổ. :))))

    Và yêu thần thì nó đơn giản hơn nhiều. Nó hơi khó phân biệt với yêu tâm 1 chút bới vì 2 thứ đó có liên quan mật thiết với nhau. Nó cũng là những hoạt động giúp m bước vào trạng thái dòng chảy cảm xúc, dòng chảy nghệ thuật. Nó cũng giúp m né tránh sân si 1 cách rất tự nhiên. Vì m đang ở trong 1 thế giới mà k có sự sân si nào ở đây. Trạng thái mà tinh thần m hòa vào 1 cái gì đó là một. có thể là những hoạt động nghệ thuật như chìm đắm vào 1 bản nhạc. hòa mình vào 1 bức tranh.

    Nó là cách m nhận thức thực tại 1 cách toàn diện nhất. nó giúp m có trong những năng lượng tốt đẹp nhất. t cũng k phân biệt được tâm với thần rõ ràng lắm. nhưng t biết tâm trí là cái mà t đang điều khển hiện tại. còn thần là những thứ năng lượng tâm thức thực chất, ẩn trong mỗi hoạt động hằng ngày. Và để yêu thần thì t phải tìm đến những rung động cảm xúc ở dòng chảy. Hiện tại chỉ có thể là đàn và thiền mà thôi.

    Ừ tóm lại yêu bản thân như t nói là yêu cả 3 cái tâm thân thần đó đó. Nó hoàn toàn khác với tìm kiếm sự thoải mái từ thỏa mãn cái nó.

    Để t phân tích cho m biết vì sao t khinh thường cái tình yêu nam nữ của thế giới này nhé.

    Ừm sẵn tiện thì mình cũng nghỉ giải lao để bước qua phần 2:

    Sự nhầm lẫn của yêu người khác và yêu bản thân, và sự nhẫm lẫn của yêu bản thân với sự ích kỷ (yêu cái nó hay còn gọi là nuông chiều bản thân mù quáng)

    …..

    Tình yêu trong đa phần thế giới vẫn đang nói.

    T xin kể 1 câu chuyện đại trà bịa ra nhưng ở đâu cũng thấy trong thế giới này: Tình yêu đôi lứa.

    K biết người khác trải qua tình yêu như thế nào. Nhưng hiện tại những ty mà t trải qua thì nó k phải là tình yêu như t được biết.

    T đã gặp rất nhiều người nói yêu t, ( Cũng k nhiều lắm. đếm dc trên số ngón tay mà thôi.) nhưng k phân biệt được đó là yêu t hay yêu bản thân. Thậm chí đó cũng k được gọi là yêu bản thân nữa ấy chứ.

    Thế giới này cứ mãi u mê trong cái thứ mạo danh tình yêu này ấy nhỉ. 1 người yêu 1 người nhưng k thể nhận ra là bản thân k thực sự yêu người khác, mà chỉ là đang yêu những trải nghiệm của mình với người đó mà thôi. Phải là trải nghiệm của bản thân mình bên cạnh ng đó đã nhé.

    Thử nghĩ mà xem, những trải nghiệm đó tất nhiên sẽ là đẹp đẽ và đáng nhớ và thoải mái, hay là bình yên các thứ thì mình mới yêu được đúng k. Nhưng thử thay thế trải nghiệm đó bằng những thứ tồi tệ khác, thì mình có còn nói yêu người ta không. Vậy tất nhiên là mình chỉ đang yêu những trải nghiệm bên cạnh ng ta thôi ạ. Và trải nghiệm đó là của mình nhé. Yêu người đó chỗ nào ấy nhỉ.

    Mình từng đọc ty thì gắn liền với sự hy sinh cho ng đó. Nhưng liệu tình yêu như v, có thực sự tồn tại không.

    Thấp hơn 1 tý nhé. Là 1 sự hy sinh để đổi lấy những trải nghiệm bên cạnh người đó. Có thấy gì khác nhau ở đây với câu trên không. Ở trên là vì ng khác. ở dưới là vì trải nghiệm bản thân mình nhé. Mình từng rất ngưỡng mộ bạn mình. nó bị bắt đi nghĩa vụ quân sự. thế là bồ nó khóc lóc sướt mướt. và tình yêu là động lực cho đứa con gái đó trở nên mạnh mẽ. khiến nhỏ có thể tìm đủ cách để lôi bồ nó ra trở lại với nó. từ 1 lữ đoàn ấy nhé. khó lắm và rất mệt rát cực. nợ rất nhiều ấy. những vì tương lai 2 đứa. nhỏ chọn mạnh mẽ.

    Đó là tình yêu, đó là vì tương lai của 2 đứa, mình k phủ nhận điều đó.

    Nhưng xét lại 1 chút nhé. Tình yêu đó có xuất phát từ muốn trải nghiệm bên nhau tiếp tục k đứt quãng của nhỏ đó vs bạn mình. Hay là vì bạn mình. thật lòng 1 tý đi. Tất nhiên sẽ là cả 2 rồi, nhưng thật lòng hơn mà xem.

    nó vẫn từ bản thân mà ra đúng không. Nhưng đó là tình yêu đẹp nhất mà mình từng chứng kiến ấy nhé. Điều mình muốn nói ở đây không phải sỉ vả gì tình yêu đôi lứa. Mình chỉ nói cho mọi người nhận ra đó là từ yêu bản thân và mong muốn ở bên 1 người từ bản thân mình trước. Rồi đi theo mới là mong muốn tốt đẹp cho người khác. Nên mình luôn rất cẩn thẩn suy nghĩ lại trước khi mình nói yêu 1 ai đó.

    Thử hỏi nếu k vì bản thân mình, k vì những trải nghiệm đó. hoàn toàn muốn tốt cho ng ta. k hề vì những trái nghiệm của mình từ ng ta đem lại. Thì mình có yêu người ta hay không.

    Mình trải nghiệm hàng tấn chuyện người nói yêu mình nhưng từ sự ích kỷ của bản thân ấy. k phải từ yêu bản thân nhé. Từ mong muốn thuần túy của cái nó ấy. Nhưng vẫn có tồn tại của tình yêu nhưng nó k đáng để nói ra đâu ạ. K hề.

    Còn 1 mức thấp hơn của thế giới này đanh thịnh hành. là tình yêu vì 1 lý dó cụ thể nào đó. vì được cái gì đó hơi cụ thể. nó nằm ở vật chất hiện hữu và 1 số ít từ tinh thần hơi thô 1 chút. Thì liệu nó có xứng để có tên gọi chung với tình yêu của sự hy sinh thuần túy k nhỉ :))))

    Mình không muốn ví dụ ra đâu nhé.

    Tới đây thì có lẽ m cảm thấy t qua tiêu cực với ty đi. t k biết gì về tình yêu của thế giới này cả. Những m hãy nghĩ lại những thứ đã và đang chứng kiến và trải qua đi. liệu có mấy ng có thể hy sinh cái nó của mình vì trải nghiệm với t. và có thể ng nào hy sinh ty bản thân để chỉ vì t k (không phải vì trải nghiệm bên t nhé). Ng ta có đặt tâm vào những trải nghiệm của t lên trước k. hay là ng ta chỉ vì trải nghiệm của ng ta, hay tệ hơn là từ những kêu gọi từ sự ích kỷ…

    Có lẽ nếu ai đọc được sẽ bảo t rằng yêu và được yêu như t nghĩ sẽ là k thể. Nhưng t biết là sẽ có người nói là hoàn toàn có thể, t thừa biết là hoàn toàn có thể, vì đó là những trỉ nghiệm mà t đã từng. và t thừa biết ngoài kia có rất nhìu ng có thế giới quan về tình yêu giống t.

    T thực sự xin lỗi bản thân đã đưa bản thân ở trên thế giới này. Xin lỗi vì đã để bản ngã của mình to lên 1 tý. T sẽ cố kiềm nó lại. t k tự hào đâu. t chỉ mong thế giới này nhận ra thế nào là tình yêu nhiều hơn mà thôi. dù t cũng thừa biết có những thế giới quan về tình yêu sẽ ở mức hoàn mỹ hơn t nghĩ. T cũng hy vọng là t có thể thấy được nó. thấy được thôi là được nhé. ừm T thấy rồi, t cũng cảm nhận rõ nó từ mẹ t rồi. t cũng k cần nhiều hơn đâu.

    Bài này dai nhất trong số bài mình từng viết á nhỉ.

    Cũng k hỉu s mình lại viết như thế này, nhưng chắc sẽ có 1 lý do nào đó. tương lai mình sẽ biết. moi chuyện đều có dòng chảy của riêng nó.

    4:30Pm  7/12/2023

     

     

    Leave a Reply

    Your email address will not be published. Required fields are marked *